Đêm buồn
Con trăng già bỗng buồn cho số phận
Cứ lập lờ ở một nẻo trần gian
Như thân cây có yêu chi mà đợi
Lần tiển đưa thu lá chết úa vàng.
Ta gieo neo suốt một đời lữ thứ
Rồi mai này về với cõi hư không
Ai còn nhớ cho một lần khấn nguyện
Hay lãng quên như những kẻ vô hồn?.
Con gió buồn cũng trở nên gầy guộc
Chẳng đủ làm thêm tê tái niềm đau
Lệ một đời vẫn chưa làm đủ mặn
Để xóa đi dư vị ấy, ban đầu.
Anna
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet