Lạc …
Chiều nay, lạc bước chân côi,
Người đi, bỏ lại riêng tôi một mình.
Tìm nơi chốn cũ đôi mình,
Hoài trông mỏi mắt bóng hình người xưa.
Đây rồi, phố cũ lưa thưa,
Cảnh xưa người cũ như vừa mới đây.
Thế mà, duyên đứt từ đây,
Người xưa giờ đã xum vầy cùng ai.
Mong người đến mỗi sớm mai,
Để cho phố cũ đủ hai bóng hình.
Mong cho duyên phận đôi mình,
Tơ hồng nối lại chữ tình vẹn nguyên.
Nhưng mà vẫn một chữ duyên,
Trời se, người dứt, sợi duyên cũng tàn.
Nên lòng cứ mãi miên man,
Dường như ta lạc giữa màn khói sương!!!
Lãnh Như Băng
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet