Buồn – Nguyen Hong Thuc
Buồn – Nguyen Hong Thuc
Lần đầu anh bắt đền em.
Làm anh xao xuyến – Con tim rối bời!
… Thế rồi ngày tháng cứ trôi.
Trái tim rạo rực – Bởi lời mến thương.
Cách nhau chỉ một dặm đường.
Mà như xa lắm, ở phương trời nào?
Hỏi trời thì ở quá cao.
Hỏi đất, đất biết nói sao bây giờ?
Buồn cho một mối tình “HỜ”.
Đã làm thổn thức – ngẩn ngơ cõi lòng.
Hỏi người có hiểu thấu không.
Để ai đêm ngóng, ngày trông tình “HỜ”.
Tình “HỜ” có tự bao giờ?
Để cho ai cứ thẫn thờ ĐƠN PHƯƠNG !
Để ai thao thức đêm trường.
Tình “HỜ” ẩn… hiện – Buồn thương – nỗi niềm!
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet