Thơ tình buốt…
BUỐT…..!
Lạc Dương bình minh không ánh nắng
Sương mù che bạt cả nương dâu
Hàng thông vi vu chào ngày mới
Se lòng lữ khách ánh cô đơn.
Núi đồi xa xa hình uốn éo
Thung lũng reo vang khúc nhạc buồn
Mây bạc cỏ xanh cùng uốn khúc
Tạo thành khung cảnh giết lòng ai.
Đơn côi đi giữa trời lạnh giá
Thấu buốt tim hồng kỷ niệm xưa
Mùa đông năm ấy còn vương vãi
Loanh quanh đâu đó tiếng bão lòng.
Cố nhân đâu rồi em đã xa
Chỉ nghe tiếng suối hòa trong gió
Đường xưa nay còn tôi nhẹ bước
Một bóng liêu xiêu một bóng sầu.
XHTĐ, Lạc Dương
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet