Mệt
Anh mệt rồi ngủ một lúc đây em
Đêm cô đơn gió mùa về lạnh lắm
Bài thơ viết vẫn nằm trên giấy trắng
Cung trầm xưa nốt nhạc vắng người đàn
Bởi cuộc đời còn đầy dẫy gian nan
Muốn yên ắng mà muôn vàn khốn khó
Bao nổi trôi ạt ào như cơn gió
Phút bình tâm nào có được vẹn nguyên
Anh mệt rồi xin một chút bình yên
Vòng tay em dịu hiền và êm ái
Để quên hết những nhọc nhằn hoang hoải
Chỉ đôi ta mê mải với dại khờ
Đêm cuối thu khúc nhạc bỗng thẫn thờ
Cung luyến ái đợi chờ mà đâu thấy
Mùi hoa sữa ven đường vương ngầy ngậy
Nụ hôn nồng bỏng giẫy giấc mơ yêu
Anh mệt rồi vần thơ cũng liêu xiêu
Từng con chữ ….
Theo cánh diều …..
Lặng gió !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet