Thơ sầu
Mưa vô tình phủ kín cả vầng trăng
Cơn gió lốc bủa giăng đầy con phố
Hồn giá lạnh bởi màng sương vàng võ
Nén trong lòng những hơi thở buồn tênh
Cơn mưa sầu khóc hạnh phúc chênh vênh
Bao nhung nhớ mông mênh buồn da diết
Bến sông vắng bởi người đi biền biệt
Lệ tuôn tràng tình tha thiết nhớ mong
Mưa ướt mèm hoen mi mắt bên song
Mây vần vũ tan cõi lòng nhân thế
Trời trở gió tràn đắng cay dâu bể
Biệt ly rồi tình dễ chóng tàn phai???
Chốn yên bình em còn nhớ tên ai
Nhớ một thuở đôi hình hài quyện chặt
Em hờn tủi ai lau dòng nước mắt
Hay quên rồi những khoảnh khắc bên nhau???
Cảnh đoạn trường ai hiểu nỗi đớn đau
Ngồi trầm mặc uống men sầu tê tái
Hoài niệm cũ khóc cuộc tình khờ dại
Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên!!!
VÕ QUANG HÂN
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet