Thơ buồn nửa đêm
Đêm khuya người lại đánh đàn
Ngân nga khúc hát lỡ làng không tên
Vì buồn người cố tìm quên
Hay vì nỗi nhớ trong đêm làm buồn
Người buồn ai có biết không?
Hay là người giữ trong lòng mãi thôi
Cũng buồn lặng lẽ đêm trôi
Thời gian đâu có đợi người mãi đâu
Cớ sao nhớ mối duyên đầu
Tình rơi vực thẳm hố sâu mất rồi
Mây buồn theo gió mây trôi
Núi kia còn đợi bồi hồi tiếc thương
Giống như bốn bể trùng dương
Sóng xô sóng trước lẽ thường mà thôi
Biết sao đây hỡi cuộc đời
Nói cho ta biết một lời mà thôi
Để không nghĩ chuyện xa vời
Tìm về lặng lẽ một thời xa xưa ?!
Nguyễn Hữu Hiệp
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet