Nghẹn ngào
Sân ga vắng lặng tiếng cười
Một người cất bước một người ra đi
Nghẹn ngào nói tiếng từ ly
Thôi rồi cách biệt còn gì mà mong.
Ga buồn buốt lạnh chiều đông
Có bằng cơn lạnh đôi lòng xa nhau
Người đi cách biệt phương nào
Để người ở lại niềm đau dâng tràn.
Từ đây mỏi bước chân hoang
Vùi chôn dĩ vãng bẽ bàng ngày xưa
Giọt sầu pha lẫn giọt mưa
Mình tôi hứng trọn cho vừa lòng ai.
Biết rằng rồi cũng phôi phai
Mà sao giọt ngắn, giọt dài rớt rơi..
Nhìn nhau thốt chẳng nên lời
Còi tàu vang vọng về nơi xa mờ.
Ga buồn lạnh buốt chơi vơi..
Tàu xa khuất bóng còn chờ đợi ai
Còn chăng là nỗi đắng cay
Cho tôi ôm lấy tháng ngày quạnh hiu.
Hoàng hôn vắng lặng tiêu điều.
Tàu đi xa biệt..ga chiều buồn tênh..!!!
Ngọc Dung
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet