Mượn
Tôi mượn nhân gian một nụ cười
Sao đành hờ hững mãi đầy vơi
Ai buông trả hết thôi hò hẹn
Để mãi buồn vương khóc một thời
Tôi mượn người dưng những chơi vơi
Sưởi ấm tình mơ huyễn hoặc rời
Lòng tôi xa xót lòng tôi xót
Một khúc ân tình một khúc trôi
Tôi mượn trăng khuya vẽ sự đời
Mượn tình gian dối tạc lòng tôi
Mượn đêm ướt nhẹp mùi sương gió
Rồi trả người dưng những đợi chờ..
Tôi mượn hồn tôi một giấc mơ
Hồn đau tê tái bảo tôi khờ
Nhân gian xác mượn buồn chi hả
Một giấc là thôi hoá bụi mờ..
Stam.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet