Rồi một ngày em chẳng còn trong veo…
Rồi một ngày em chẳng còn trong veo
Chẳng còn nhõng nhẽo, nũng nịu anh như trước
Có một ngày đôi mắt em ngấn nước
Khi em nói những lời chia tay..
Và rồi một sớm mắt em chẳng còn cay
Cất ký ức vào sâu trong đáy tủ..
Rồi bình yên quay về trong giấc ngủ
Những thứ cũ kỹ.. rồi cũng hóa nhạt nhòa
Anh tự mình trải bước những ngày qua
Tự phiêu lãng hòa vào trong làn gió
Nỗi nhớ người khiến việc gì cũng khó
Chẳng biết làm gì, mỗi lúc nhớ về em
Em chẳng còn là cô bé lọ lem
Luôn mơ mộng một tình yêu em thích
Em lại mang đôi hài đỏ cổ tích
Nhưng chẳng còn vứt bỏ thế giới để bên anh..
1943 – 091328 | THN
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet