Một mình ta đi giữa mùa đông
Một mình ta đi giữa mùa đông
Có gió mây vờn lên tóc rối
Cảm thân ta như người mang tội
Nghe rêu dày phủ lối tâm tư.
Ta nhọc nhằn để bước qua thu
Nơi lòng trần ngại ngần sương gió
Như đông về,cây trần truồng đứng đó
Chẳng chiếc lá nào, che đậy thương yêu.
Một mình ta đi hết cô liêu
Chỉ bóng tối đêm đen phủ xuống
Ta- con nhạn, lạc đường về muộn
Bỗng vấp lòng cuồn cuộn nhớ thương.
Chỉ mình ta níu giữ sợi tơ vương
Cứ chen lấn giữa trần ai nghiệt ngã
Một mình ta cùng mùa đông băng giá
Rét cóng đời ,rét nát cả sầu đau.
Anna Lyn ( Nguyễn Thị Hương )
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet