Sương trắng
Sương trắng
Cứ mỗi sáng anh hứng sương trên lá
để một ngày đổ đầy biển mênh mông
những chiều đông nhìn những giọt sương trong
anh cứ ngỡ nước mắt em băng giá.
Người ngày xưa sau giờ xa xăm quá
làm thiên đường vắng bóng mấy vần thơ
người nỡ lòng bỏ tôi lại với mơ
làm đau nhói con tim như hóa đá.
Sưu tầm
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet