Lời kẻ cô đơn
Muốn nói với em một tiếng yêu!
Bỗng dưng bay biến hết mọi điều
Con tim không thể rung dây cảm
Hồn cũng ra rời theo tiếng yêu
Không hiểu từ đâu là như thế
Đường tình ta đã mở từ lâu
Chiếc công tình yêu ai đã khép
Trong ta khoảng lặng ,bóng ngã sầu
Có lẽ bây giờ đến mãi sau
Còn ai mở cửa để đón chào
Một mình một cõi chong chênh lạ
Ta hóa thành người o đâu ra!
Đừng khép người ơi, khép hờ thôi!
Cho xin một chút của khoảng trời
Để lòng thư thái khi buồn, nhớ
Ra đứng ngắm nhìn khỏi chơi vơi…
Có ai nghe thấy gì không nhi?
Tiếng gọi từ xa của ái tình
Không ngọt, không cay,ai đồng ý
Nhờ người tường tận để phân minh…
Sơn Cao
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet