Buồn với thơ
Tình thơ ơi sao ta buồn đến thế
Vắng em rồi biết chia sẻ cùng ai?
Có lẽ nào chúng ta lại chia tay
Mới thân thiết được bao ngày ngắn ngủi
Người yêu thơ phải chăng là tội lỗi
Quên làm sao lời chót lưỡi đầu môi
Thơ không hay thì cố gắng học thôi
Nếu góp ý chớ dùng lời khiếm nhã
Kết bạn thơ mà trở thành xa lạ
Muốn một mình không chung chạ với ai
Cố làm ngơ để khỏi thêm tự ái
Mà sao người vẫn cứ mãi trái ngang
Làm thơ vui đâu phải kiếm bạc vàng
Sao ghen ghét đến phũ phàng như thế
Trên đường đời liệu có còn ngả rẽ
Để dành riêng cho những kẻ tự cao
Giỏi làm thơ chắc gì đã sang giàu
Nhân xử thế cho thế nào cho đúng
Vườn ươm thơ mỗi ngày càng thêm rộng
Người văn minh cũng nên sống đàng hoàng
Tự cho mình là đức độ cao sang
Cứ làm thơ rồi mang ra rao bán
Xin mọi người hãy coi nhau là bạn
Tôn trọng thơ xin đừng bán lương tâm!
Hùng Trần
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet