Hạt buồn rơi
Hạt buồn rơi
Giữa chiều…tôi nhặt hạt buồn rơi…
Nửa nhói tim đau, nửa bồi hồi
Tự nhủ lòng thôi vương vấn nữa
Khói mây…thì đã khói mây rồi!
Đừng đợi, đừng chờ…đừng thương nhớ
Chim chiều sao khản giọng, bơ vơ?
Hay bởi tiếng lòng đang nức nở
Đến gió ngoài kia cũng thẩn thờ!
Hiu hắt nắng chiều bên song cửa
Nhớ sao nhiều quá những đêm mưa…
Nguyệt Thu
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet