Gởi đến mẹ kính yêu

Con nhớ lắm, nhớ một làn hơi ấm
Một nụ cười nồng thắm vị yêu thương,
Một đôi tay xua giá lạnh đêm trường,
Một ánh mắt dõi theo đường con bước
Tạo hóa vốn vô thường, ai biết được
Sóng cuộc đời vô thức đẩy con xa
Vòng tay cha trong giá lạnh đêm trường
Nụ cười mẹ với yêu thương vĩnh cửu
Con ngụp lặn giữa cuộc đời cố hữu
Giữa nhân tình và nếm đủ bi ai
Giữa mưu sinh, cuồng vội, tháng năm dài
Rồi bật khóc ước chi mình trẻ lại?
Dù vẫn biết tuổi thơ đâu còn mãi,
Và thời gian đâu trở lại bao giờ
Nhưng khi đời mình lạc lõng bơ vơ
Con mới nhớ tuổi thơ và nhớ mẹ.


Con chợt hiểu: Mình khác chi đứa trẻ
Vô tư nhiều nên thành lẽ vô tâm
Đâu nhận ra những chiếc bóng âm thầm
Cha và mẹ luôn quan tâm lặng lẽ
Trước thế giới với bao điều mới mẻ,
Con “say đời” như con trẻ ham chơi
Tàn cuộc vui con lại nhớ tay người
Con mới biết con của người ngốc lắm
Bạn biết đấy, cuộc sống dài thăm thẳm
Nhưng đời người giới hạn bởi trăm năm
Hãy nói yêu  những chiếc bóng âm thầm.
Đừng xin lỗi khi trăm năm đã hết.

@Ly Tuyết

Bình luận

XEM THÊM NGAY
ĐĂNG KÝ THIẾT KẾ

CHAT VỚI

X HOME - THINKDIFFERENTLY * NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT chuyên thiết kế, thi công xây dựng, nội thất, sơn bả thạch cao, mỹ thuật, sân vườn tiểu cảnh, cây cảnh, cây công trình. Hotline: 0965.163.169 - 0975.163.169 - 0949.163.169 - 0902.112.114 -