Buông
Từ bây giờ ta buông tay em nhé !
Bởi con đường hai lối rẽ khác nhau
Cầm nắm chi ! Khi tim nhỏ thét gào
Tình vô vị, nỗi đau là hiện hữu
Hãy lắng nghe trái tim mình tự nhủ
Chung lối về chỉ trùm phủ màu tang
Đường thênh thang, hãy rộng bước nhẹ nhàng
Quen lối cũ, nỗi đau và vực thẳm
Buông nhau đi ! Thôi ta đừng cầm nắm
Chỉ bận lòng và thêm lắm đau thương
Trả lại nhau mỗi kẻ một con đường
Tìm hơi ấm cho môi hường nở nhụy
Quên lối xưa, sống an nhàn bình dị
Đừng cợt đùa trên nỗi khổ riêng tư
Gieo đau thương, hạnh phúc sẽ chối từ
Đời mĩ mãn, khi an nhàn tĩnh mộng
+Nguyễn Nhân
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet