Bài thơ về trăng
Trăng khuya trăng khuyết trăng mờ
Trăng ơi có tự bao giờ hỡi trăng
Trăng mờ sương phủ mây giăng
Trên kia có phải chị Hằng đứng trông
Trăng buồn trăng biết gì không
Nơi đây có kẻ nhớ mong một người
Nhớ ai những lúc khi cười
Làm ta xao xuyến biết đời nào quên
Tình nào đã khắc ghi tên
Lệ nào đã lỡ rơi trên mắt rồi
Mây buồn theo gió mây trôi
Còn đây ký ức trong đời khó phai
Tìm vui với chén men say
Mong sao đến một ngày sẽ qua
Bởi buồn đâu chỉ riêng ta
Buồn trong nhân thế đâu là riêng ai
Chỉ cần nghĩ đến ngày mai
Năm dài tháng rộng phôi phai tình này.
Nguyễn Hữu Hiệp
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet