Xa Lạ của Từng Yêu
Em góp lại cả mùa xuân xanh ấy
Nơi tháng năm mang dấu vết đã từng
Dấu ái ân xếp dày trang lưu bút
Hoà đêm dài trần trụi với cô đơn
Anh đi rồi, anh .quẳng gánh yêu thương
Từng chất nặng kí ức ta ngày ấy
Những hờn giận ,ngọt ngào đầy mộng mị
Lẫn vui buồn, lẫn nhè nhẹ môi hôn ..
Bỏ mặc em soi bóng mình trong gương
Dò tàn phai cuộc đời theo năm tháng
Còn gì đâu , mài mòn cùng dĩ vãng ?
Nỗi thương mình sao trống rỗng thê lương ?
Biết rằng mình đã lỡ gánh uyên ương
Vẫn xin người giữa trăm ngàn ngã rẽ
Có gặp nhau chớ xem người lạ nhé !!!
Dẫu vô tình ..ta cũng…một thời thương …
Hạnh Ngok
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet