Vần thơ anh viết
Vần thơ tình mà mỗi ngày anh viết
Luôn mặn nồng da diết lắm em ơi
Trái tim anh chẳng nói được thành lời
Nên đành mãi chơi vơi trong nỗi nhớ
Bởi với anh em chính là hơi thở
Mối tình si dang dở nửa đời người
Anh muốn nghe em nói tiếng em cười
Mỗi sớm mai khi anh lười chưa dậy
Và nũng nịu dỗi hờn như khi ấy
Lúc mà anh hờn lẫy chẳng nhìn em
Muốn em dựa bờ vai đã thân quen
Để xua tan cho em bao mệt nhọc
Cho em thấy rằng đời không cô độc
Có anh rồi đừng khóc nữa nghe không
Anh muốn em mãi như một bông hồng
Dẫu cuộc sống còn chất chồng gian khó
Vần thơ tình mà anh thường viết đó
Luôn nồng nàn …..
Tha thiết ….
Đỏ tình anh !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet