Trót yêu
Hơn một lần, em muốn nói yêu anh
Thế xong rồi, lại lặng im như vậy.
Khép khóe môi, lời yêu thương run rẩy.
Sợ chân tình, rồi lại bị tổn thương
Vẫn biết rằng, em cũng sợ cô đơn.
Ánh mắt anh, mỗi lần nhìn bối rối.
Anh quay đi, ngăn nhịp tim đập vội
Thở nhẹ nhàng, để trấn tĩnh bản thân.
Từng rung động, không chỉ có một lần.
Là chính em, cũng ngó lơ không biết.
Càng giản đơn, anh lại càng đặc biệt
Cố gượng lòng, càng tha thiết đắm say
Âm thầm yêu, trong lặng lẽ mỗi ngày
Chỉ là nhớ những điều đơn giản nhất
Giấu anh vào, tận sâu trong bí mật.
Mà chỉ em, không ai khác biết cùng
Muốn bày tỏ, nhưng e nỗi ngại ngùng
Cũng nào đâu, biết anh còn đơn lẻ
Hay có người, đã về chung lối rẽ.
Nhưng dặn lòng, chỉ giữ lấy riêng em
Tình câm nín, biết rằng rất mong manh
Yêu không nói, giữ riêng mình thật ngốc
Gần bên nhau, mà tìm hoài đơn độc
Để ngày ngày, nỗi nhớ khóc than van
Nào ngờ đâu, anh hờ hững phũ phàng
Bản thân mình,vốn không hề rung cảm
Hãy nắm tay, nói ngọt ngào lãng mạn
Rằng người ơi? EM TRÓT THÍCH ANH RỒI..
Nguyễn Thanh Hương
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet