Tình Xưa Sương Khói Qua
Tình Xưa Sương Khói Qua
Xưa em là mây trắng
Thiết tha trong sân trường
Trưa vàng mênh mông nắng
Cỏ xanh bềnh bồng hương.
Xưa em là chim trắng
Ríu rít vang phố chiều
Thơ ngây cùng bè bạn
Vội vàng chi tiếng “yêu”.
Xưa anh đứng bên đường
Em qua, chân bước nhẹ
Giọt bâng khuâng rơi khẽ
Môi cắn môi ngỡ ngàng.
Rồi mùa sang… mùa sang
Chim xưa còn ríu rít
Mây xưa còn thướt tha
Anh xưa còn vụng dại
Tình xưa sương khói qua
Sân trường giờ nhạt nắng
Phố chiều hết thơ ngây
Mây trắng và chim trắng
Đã bay xa nơi này .
Anh một mình đứng mãi
Lặng buồn khói thuốc bay .
Như Thúy
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet