Tình xưa ngõ vắng
Chiều chủ nhật sương mù giăng kín lối
Cành cây khô trơ trụi giữa dòng đời
Chiếc lá buồn đơn lẻ đứng chơi vơi
Cố nứu kẻo khỏi rụng rơi cuộc sống
Cafe nóng chẳng mang về hơi ấm
Điếu thuốc tàn tắt ngấm giữa cô đơn
Buổi chiều đông giọt nắng cũng tủi hờn
Co cụm lại chờn vờn trong buốt giá
Ngoài đường kia dòng người đang hối hả
Phút tan ca muôn ngả kéo nhau về
Chỉ còn đây chiều thanh vắng não nề
Giọt mưa vương dầm dề trong ngõ tối
Dẫu vẫn biết cuộc đời trăm ngàn lối
Tại sao người cứ mang tội vì yêu
Để tâm hồn theo cơn gió liêu xiêu
Chiều đông muộn nhặt nhạnh điều mơ ước
Nếu có thể một lần thôi xin được
Góp ân tình …..
Cho sau trước ….
Bình an !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet