Tình xưa ngõ vắng
Hoang hoải mãi, với nỗi buồn sâu thẳm
Mối tình xưa, cứ thăm thẳm hương yêu
Chân lạc lõng, bước về chốn liêu xiêu
Rồi lặng lẽ, đi về con ngõ vắng
Chiều hoàng hôn, chút sợi vàng hanh nắng
Mờ nhạt dần, rồi khuất nẻo ngàn mây
Rượu chẳng uống, mà lòng cứ mãi say
Nồng hương lúa, ủ men tình ngày cũ
Bờ vai nhỏ, nhớ vòng tay ….. ủ rũ
Nhớ cái ôm, xiết nhẹ giữa mênh mông
Nụ cười duyên, gửi ánh mắt thẹn thùng
Bao kỷ niệm, cứ ngượng ngùng quay mặt
Đôi bàn tay, từ bao giờ nắm chặt
Chẳng còn mềm, nhè nhẹ đón bàn tay
Hương yêu xưa, trao gửi chút thơ ngây
Giờ còn lại, chỉ mình em thương nhớ
Hạnh Nguyễn
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet