Tình lỡ
Ta vẫn viết, vạn dòng thương tỏ
Ở phương này, chốn ngõ đợi mong
Lệ rơi ngày nhớ lưng tròng
Tìm hoài lạc mãi, nhớ trông nghẹn lời
Thời gian đã, đánh rơi ngày ấy
Bởi thói đời, nên đẩy người xa
Đành mang phận kiếp chiều tà
Mỏi mòn khép lại, vẫy qua nỗi tình
Nhìn lại áng bình minh rực tỏa
Cảm ơn đời, bút họa tình thơ
Duyên kia vụn kiếp dại khờ
Nuốt dòng cay nghẹn, mộng mơ lụi tàn
Xuân qua ngõ, bẽ bàng sắc hạ
Chốn xưa về, sỏi đá rêu phong
Miên man đếm giọt mỏi lòng
Lạc rồi bến lạ, ngược dòng tương tư
+Nguyễn Nhân
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet