Thứ bẩy nhớ em
Em đừng buồn vì nắng quá gắt gao.
Thơ Anh viết có phần nào nghiêng ngả.
Bởi với Anh tình yêu là tất cả.
Trái tim này đành trả mối tình si.
Sáng thứ bẩy bên quán nhỏ nhâm nhi.
Ly cafe cũng rầm rì nỗi nhớ.
Hình bóng Em ngọt ngào như hơi thở.
Anh say nồng như ngỡ tuổi hai mươi.
Dáng Em đi, giọng nói, tiếng Em cười.
Còn lay động bước chân người hôm đó.
Anh thầm mong cho mình là cơn gió.
Được gần Em bày tỏ nỗi niềm riêng.
Thứ bẩy buồn giọt nắng chợt chao nghiêng.
Cafe đắng bởi nỗi niềm xa cách.
Nhưng Em ơi đó cũng là thử thách.
Cho tình mình được tròn mạch mà em.
Một mình ngồi tìm tin nhắn thân quen.
Vài sợi nắng ….
Nhập nhèm ….
Lòng trống vắng !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet