Thơ tình: Yêu thương trở lại
Yêu thương trở lại
Em nhẹ bước xuôi về miền kí ức
Của yêu thương yêu dấu đã gửi trao
Trời vẫn xanh và nắng gió xôn xao
Mà tình đã lụi tàn theo năm tháng.
Của yêu thương yêu dấu đã gửi trao
Trời vẫn xanh và nắng gió xôn xao
Mà tình đã lụi tàn theo năm tháng.
Đã có lúc em thấy lòng chán ngán
Rong ruổi tìm hạnh phúc tan nơi đâu
Em buồn rầu, nhưng cũng chẳng buồn lâu
Bởi anh đến nhẹ nhàng như cơn gió.
Rong ruổi tìm hạnh phúc tan nơi đâu
Em buồn rầu, nhưng cũng chẳng buồn lâu
Bởi anh đến nhẹ nhàng như cơn gió.
Anh cau có cốc đầu em thật khẽ
“Bé ngây thơ sao ngốc quá đi thôi
Hạnh phúc là trong tay mình nắm giữ
Hiện hữu quanh mình chứ chẳng ở đâu xa”.
“Bé ngây thơ sao ngốc quá đi thôi
Hạnh phúc là trong tay mình nắm giữ
Hiện hữu quanh mình chứ chẳng ở đâu xa”.
Rồi anh đi về miền nắng gió
Để lại khoảng trời trống vắng không tên
Những đoạn đường hai đứa từng qua
Giờ em bước âm thầm trong nỗi nhớ
Để lại khoảng trời trống vắng không tên
Những đoạn đường hai đứa từng qua
Giờ em bước âm thầm trong nỗi nhớ
Nắng vẫn gắt trên trời xanh rực rỡ
Làm khô mi đã ướt từ bao giờ
Bé ngây thơ trên lối nhỏ ngày xưa
Vẫn đi tìm… mong yêu thương trở lại
Làm khô mi đã ướt từ bao giờ
Bé ngây thơ trên lối nhỏ ngày xưa
Vẫn đi tìm… mong yêu thương trở lại
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet