Thăm lại chốn xưa
Tôi đã về thăm lại chốn xưa,
Bến vắng thuyền xa tự bao giờ.
Tường rêu, mái ấm chìm hoang lạnh,
Bụi mờ, nhện bủa rất hoang sơ.
Nhìn ngang bên phía bờ dậu đổ,
Thắp thoáng nhẹ nhàng đôi bướm bay,
Xa xa văng vẳng bài ca cổ,
Như oán, như hờn, như trách ai.
Chiều nghiêng ngả, bóng dừa hong tóc,
Gió hiu hiu, mây trắng dập dìu,,,
Hoàng hôn tắt, sụt sùi như khóc,,,
Mưa lớn dần, xóm vắng đìu hiu..
Đêm vào Hạ gió lùa qua cửa,
Buồn không tên lần nữa vào hồn.
Giờ thơ nhạt,,, tôi làm ai sửa,,,
Để thơ tròn ý đậm đà hơn??
Ôi,,, Cõi mộng,, lồng vào cõi thực,,,
Hợp rồi tan,,,, quả thật vô thường,
Trăm năm vẫn đứng bên bờ vực,,,,
Kiếp luân hồi, tình mãi còn vương,,,,
@Nguyễn ngọc Hồng Phước
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet