Ta Không Phải Ra Đi
Ta Không Phải Ra Đi
Xin ngủ vạ trong hồn anh một lúc
Để hồi sinh nhận sóng gió cuộc đời
Che ánh sáng kéo dài đêm trần tục…
Nợ trăm năm đừng chối bỏ cuộc chơi
Anh có biết mùa thu này rất lạ
Người hôm xưa sống lại đòi tự do
Người năm cũ trở về chồng gạch đá
Xây hình hài đốt bỏ mối cam go
Tất cả sống để rồi ta thích sống
Ai cũng yêu cho dâu bể mĩm cười
Từng ngôi mộ bình yên trong hương khói
Dắt ta về ( ta không phải ra đi…)
Và anh biết có một điều chưa tỏ
Xích gần hơn sẽ thông suốt chuyện còn
Bên ngực trái phập phồng con tim nhỏ
Anh nghe gì khi hơi thở gần nhau.
Lê Hòang Trúc
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet