Rượu đắng
Đã bao giờ em thấy thật cô đơn.
Cần ai đó để dỗi hờn đêm vắng.
Chớm thu rồi hôm nay chiều nhạt nắng.
Ly rượu nồng có đắng quá không em.
Đã bao giờ em chợt thấy khát thèm.
Một bờ vai cùng em khi sớm tối.
Giữa chơi vơi ai có từng bối rối.
Hay đắn đo nghĩ ngợi lúc hoàng hôn.
Nửa đời rồi em đã thấy lớn khôn.
Hay vẫn cứ chập chờn hình bóng cũ.
Khi đêm về đắm chìm trong giấc ngủ.
Có chợt thèm ấp ủ một vòng tay.
Rượu uống vào liệu em có đủ say.
Quên hết được những tháng ngày day dứt.
Men rượu nồng sẽ làm em thao thức.
Nhớ cuộc tình còn rực mãi trong tim.
Đêm đã tàn trong trống vắng lặng im.
Bờ môi đắng ….
Kiếm tìm ….
Làn hơi ấm !
Thơ: Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet