Nỗi nhớ bỏ quên
Anh vô tình nhặt về đây nỗi nhớ
Mà hôm nào em cố ý đánh rơi
Để lòng anh bao mong ngóng chơi vơi
Sao nỗi nhớ lại rã rời đến vậy
Nỗi nhớ này của mùa xuân năm ấy
Hoa gạo rơi em lấy rải đỏ đường
Má ửng hồng làn môi thắm vấn vương
Anh chìm đắm trong tình thương hạnh phúc
Nỗi nhớ kia hạ về đang thúc giục
Cánh phượng hồng háo hức gọi tiếng ve
Chia tay nhau giữa một buổi trưa hè
Lòng lưu luyến thoảng nghe tim bối rối
Bởi mùa thu cũng dường như rất vội
Hoa sữa nồng nàn kín lối ta đi
Gió đông về em biết nói điều chi
Kẻo nỗi nhớ thầm thì trong buốt giá
Ôi nỗi nhớ chiều nay sao buồn quá
Anh chờ em …..
Nghiêng ngả ….
Cả chiều thu !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet