Nó …
Nó ngồi đó ! ôm đứa em khờ thơ dại
Ngơ ngác nhìn bao kẻ lại người qua
Biết về đâu, khi đói rét “không nhà
Đời nghiệt ngã xô nó vào bóng tối
Tuổi thơ ơi! Em làm gì nên tội
Giữa dòng đời phải lạc lối mưu sinh
Không chiếu chăn, chẳng mái ấm gia đình
Từng bước nhỏ, dắt dìu bàn tay nhỏ
Sống lang thang dưới chân cầu ngõ xó
Cái đói lòng chút canh cặn thừa dư
Tuổi thơ kia ! tôi biết nói sao chừ ???
Đừng ngoảnh mặt với mảnh đời bất hạnh
San sẻ nhau cái đói lòng rét lạnh
Lấy nhân từ ta tích hạnh dài lâu
Đem lòng ân trải ấm kẻ cơ cầu
Tình nhân loại phải đâu là xa lạ
Đời cho ta tuy quá nhiều vất vả
Vẫn hơn người khi vấp ngã đau thương
Sẻ chia nhau những cay đắng đoạn trường
Đem no ấm đắp bồi thêm tươi sáng
+Nguyên Nhân
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet