Ngập Ngừng Thơ..
Lập đông trời bỗng se lành lạnh
Này gió_ sao còn reo nhớ thương
Nhỏ ở nơi này chờ xuân lại
Đến đi âu cũng lẻ vô thường
Óng nuột hoa đào phơi phới xuân
Lữ khách trần gian_ là nhỏ đó
Viết mổi câu thơ cứ ngập ngừng..
Đọn tóc hương nguyền năm tháng cũ
Phai rồi anh hỡi_ mấy đông qua
Ngồi nghe tháng chạp buông từng bước
Tiếc mãi tình xưa chẳng thắm già..
Ngọc Vân
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet