Mưa thứ bẩy
Chiều Hà Nội nắng dường như cũng nhạt.
Hoàng hôn về thổi tạt nỗi âu lo.
Lục bình trôi hờ hững buổi hẹn hò.
Chút nắng muộn nằm co chờ đêm xuống.
Chiều Hồ Tây có điều gì luống cuống.
Ai chờ ai làm sóng gợn lăn tăn.
Trút ưu phiền một ngày nắng khó khăn.
Để quên hết những nhọc nhằn cuộc sống.
Hoàng hôn xuống đỏ buổi chiều gió lộng.
Mặt hồ buồn lay động tóc ai bay.
Có điều gì làm ta quá đắm say.
Mà luôn nhớ về tháng ngày xưa ấy.
Cafe chiều làn môi ai ngầy ngậy.
Vòng tay nào bữa ấy chẳng muốn buông.
Ánh mắt nào mà chứa nỗi ghen tuông.
Để Hồ Tây gieo nỗi buồn Hà Nội.
Biết không Em tình yêu nào có vội.
Mình Anh ngồi ….
Chờ đợi …..
Dưới hoàng hôn !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet