Mưa bóng mây
Bắt đầu từ đêm nao
Chẳng còn ai chúc nữa
Đã qua rồi cơn mưa
Mát lành thời thơ bé…
Ta hồn nhiên bên nhau
Mưa ôm ấp tình đầu
Êm đềm và dịu ngọt
Trong trẻo, chẳng vương sầu…
Thế rồi từ thưở ấy
Đôi ta đi đường riêng
Anh tìm hạnh phúc mới
Nơi chẳng vướng hồn em.
Em tìm về lối cũ
Mưa ơi, mưa vẫn rơi
Lòng ta vẫn rối bời
Nhưng ai kia có biết?
Mưa thấm ướt lòng ta
Ngân nga như tiếng nhạc
Ru hồn ta êm đềm
Hòa vào trong giấc mộng
Mơ thương tràn khóe mắt
Rưng rưng giọt lệ đầy
Nhưng ai ơi nào thấy
Gượng cười: Mưa bóng mây
Tâm Bình
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet