Khoảng trống mình ta
Ta giấu lại … những mùa yêu năm ấy
Chẳng phải vì tình ái đã dần phai
Bởi bên đời mọi thứ mãi cuồng quay
Ta ngụp lặn giữa vòng xoay cuộc sống
Chữ tình yêu ở tim … đà trống rỗng
Bao năm rồi còn đọng nét suy tư
Ở nơi kia người vẫn mãi tươi cười
Nhưng ta biết niềm vui không trọn vẹn
Một lời hứa đã cho là lỡ hẹn
Thì đâu còn vun vén sợi yêu thương
Sợ tương lai nhiều sóng gió vô thường
Ta hiểu chứ người vẫn luôn buồn bã
Chỉ ước được hóa thân thành nắng hạ
Sưởi cho người khỏi băng giá con tim
Mà cớ sao mùa đông cứ đi tìm
Nên chẳng chịu ngủ yên nơi lòng đất
Nước đã rơi! Người ơi ta … khóc thật
Bởi lời yêu chợt mất ở bên trời
Từng nỗi buồn lặng lẽ vỗ chiều rơi
Một khoảng trống chơi vơi mình ta bước.
Thái Thanh Phong.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet