Khoảng lặng mênh mông
Em bước đi trên đường đầy hoa nắng
Nâng gót hồng thoảng nhẹ gió Thu bay
Nghe trong lòng trào dâng bao nỗi nhớ
Lại hiện về trong khoảng lặng mênh mông
Ta đã đi trên đường đầy bão giông
Đã cùng nghe ve gọi về mùa Hạ
Đã từng nghe lá thì thầm khe khẽ
Nghe yên bình nhịp đập trái tim yêu
Ta đã đi trong bóng nắng liêu xiêu
Ráng đổ vàng khi chiều hoàng hôn xuống
Nghe âm thanh lạnh lùng trong đêm vắng
Bóng Nguyệt Hằng soi lặng lẽ chao nghiêng
Ta đã đi qua bao nỗi niềm riêng
Niềm yêu thương, ngọt ngào trong hạnh phúc
Nỗi buồn, niềm vui, đắng cay, trống vắng
Để bây giờ còn lại lắm niềm đau
Ta đã từng mơ ước mãi bên nhau
Cùng sẻ chia buồn vui trong cuộc sống
Dù giông bão đôi ta không lay động
Sẽ đồng lòng đi đến bến yêu thương
Nhưng bây giờ đường đời lắm phong sương
Em độc bước trên hành trình dài…rộng
Mải miết đi giữa trời đầy gió lộng
Chợt yên bình…. trong khoảng lặng mênh mông.
Hạnh Nguyễn
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet