Hãy sống với ước mơ
Hãy dám nuôi dưỡng & khát khao những ước mơ vì đó là động lực giúp bạn đạt được mục đích của mình
Bạn tôi là chủ trại ngựa ở San Ysidro, tên là Monty Robert. Trại ngựa của anh là nơi thường xuyên diễn ra các cuộc quyên góp giúp thanh niên trong vùng thực hiện các dự án của họ. Một lần, chúng tôi được nghe anh kể một câu chuyện như sau:
“Cách đây đã khá lâu, có một cậu bé nhà nghèo ngày ngày theo cha đi hết chuồng ngựa này đến chuồng ngựa khác, từ đường đua này đến đường khác, từ trang trại này đến trang trại khác để phụ cha huấn luyện ngựa.
Một hôm, thầy giáo của cậu yêu cầu các học sinh viết về các ước mơ của mình. Trong khi những học sinh khác muốn trở thành những kĩ sư, bác sĩ, cầu thủ bóng đá, diễn viên…thì cậu bé đã viết một mạch về ước mơ của mình, rằng một ngày nào đó cậu sẽ là chủ một trại ngựa. Cậu còn vẽ cả sơ đồ trại ngựa, ghi rõ vị trí tất cả các toà nhà, chuồng ngựa và đường đua.
Bài viết hôm ấy cậu bé chỉ nhận điểm F to tướng cùng với lời ghi chú của thầy giáo: “Ở lại gặp thầy sau giờ học”. Và sau đây là những lời cậu bé nghe được từ người thầy của mình:
“Đây là một giấc mơ viễn vông đối với một đứa trẻ như em. Em không đủ khả năng làm chuyện đó đâu. Em có biết là để sở hữu một trang trại ngựa thì cần phải có số tiền lớn như thế nào không? Nào là tiền mua ngựa giống, mua đất dựng trang trại…Em nên xác định đúng mục tiêu của mình một cách thực tế hơn. Nếu em viết lại một bài khác, thầy sẽ xét lại điểm cho em”.
Suốt cả tuần đó, cậu bé nghĩ ngợi rất nhiều. Cậu quyết định hỏi bố xem nên làm gì. Bố cậu bảo:
-Này con trai, con phải tự quyết định thôi. Và bố nghĩ rằng điều này rất quan trọng đối với con.
Cuối cùng, sau những ngày đắn đo suy nghĩ, cậu quyết định nộp lại thầy giáp bài làm cũ mà không sửa đổi gì. Cậu mạnh dạn nói:
– Thưa thầy, em xin giữ lấy ước mơ và đồng ý nhận điểm kém ấy”.
Kết thúc câu chuyện, Monty Roberts nói:
– Tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này vì các bạn ngồi giữa trang trại ngựa rộng 200 mẫu của tôi. Tôi vẫn còn giữ bài kiểm tra đó, nó được lồng khung treo phía bên trên lò sưởi. – Ngưng một lúc, anh nói thêm. – Một điều thú vị là vào mùa hè cách đây 2 năm, người thầy cũ của tôi đã dẫn học sinh đến cắm trại cả tuần ở đây. Trước lúc chia tay, ông ấy nói với tôi: “Monty này, chính em đã cho thầy bài học về nỗ lực để sống với ước ước mơ”.
Bạn tôi là chủ trại ngựa ở San Ysidro, tên là Monty Robert. Trại ngựa của anh là nơi thường xuyên diễn ra các cuộc quyên góp giúp thanh niên trong vùng thực hiện các dự án của họ. Một lần, chúng tôi được nghe anh kể một câu chuyện như sau:
“Cách đây đã khá lâu, có một cậu bé nhà nghèo ngày ngày theo cha đi hết chuồng ngựa này đến chuồng ngựa khác, từ đường đua này đến đường khác, từ trang trại này đến trang trại khác để phụ cha huấn luyện ngựa.
Một hôm, thầy giáo của cậu yêu cầu các học sinh viết về các ước mơ của mình. Trong khi những học sinh khác muốn trở thành những kĩ sư, bác sĩ, cầu thủ bóng đá, diễn viên…thì cậu bé đã viết một mạch về ước mơ của mình, rằng một ngày nào đó cậu sẽ là chủ một trại ngựa. Cậu còn vẽ cả sơ đồ trại ngựa, ghi rõ vị trí tất cả các toà nhà, chuồng ngựa và đường đua.
Bài viết hôm ấy cậu bé chỉ nhận điểm F to tướng cùng với lời ghi chú của thầy giáo: “Ở lại gặp thầy sau giờ học”. Và sau đây là những lời cậu bé nghe được từ người thầy của mình:
“Đây là một giấc mơ viễn vông đối với một đứa trẻ như em. Em không đủ khả năng làm chuyện đó đâu. Em có biết là để sở hữu một trang trại ngựa thì cần phải có số tiền lớn như thế nào không? Nào là tiền mua ngựa giống, mua đất dựng trang trại…Em nên xác định đúng mục tiêu của mình một cách thực tế hơn. Nếu em viết lại một bài khác, thầy sẽ xét lại điểm cho em”.
Suốt cả tuần đó, cậu bé nghĩ ngợi rất nhiều. Cậu quyết định hỏi bố xem nên làm gì. Bố cậu bảo:
-Này con trai, con phải tự quyết định thôi. Và bố nghĩ rằng điều này rất quan trọng đối với con.
Cuối cùng, sau những ngày đắn đo suy nghĩ, cậu quyết định nộp lại thầy giáp bài làm cũ mà không sửa đổi gì. Cậu mạnh dạn nói:
– Thưa thầy, em xin giữ lấy ước mơ và đồng ý nhận điểm kém ấy”.
Kết thúc câu chuyện, Monty Roberts nói:
– Tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện này vì các bạn ngồi giữa trang trại ngựa rộng 200 mẫu của tôi. Tôi vẫn còn giữ bài kiểm tra đó, nó được lồng khung treo phía bên trên lò sưởi. – Ngưng một lúc, anh nói thêm. – Một điều thú vị là vào mùa hè cách đây 2 năm, người thầy cũ của tôi đã dẫn học sinh đến cắm trại cả tuần ở đây. Trước lúc chia tay, ông ấy nói với tôi: “Monty này, chính em đã cho thầy bài học về nỗ lực để sống với ước ước mơ”.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet