Gom nắng
Anh gom cả vần thơ tình tháng tư.
Vào nỗi nhớ còn chia xa vời vợi.
Mà sao thơ vẫn vương hoài chờ đợi.
Nắng cựa mình nhỏ từng sợi mong manh.
Vần thơ tình viết từ đáy lòng Anh.
Có nắng gió và màu xanh của biển.
Có hình Em cứ luôn luôn hiển hiện.
Anh mong hoài ngày diện kiến Em ơi.
Cuối xuân rồi mà nỗi nhớ chơi vơi.
Hoa gạo đỏ cũng rụng rời đê vắng.
Hoa loa kèn vẫn bạc màu trong nắng.
Mà sao người ngóng mãi chẳng thấy đâu.
Tháng tư này nỗi nhớ cứ chìm sâu.
Sao Anh ngỡ như mùa ngâu tháng bẩy.
Thơ viết vội nên chữ còn run rẩy.
Nắng đầu hè chợt bỏng dẫy vần thơ.
Tháng tư này Anh gom hết ngẩn ngơ.
Về Em nhé ….
Một bài thơ ….
Dang dở !
Hồng Giang.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet