FORMOSA – Một vùng đất chết
Mai anh về…lối ấy chẳng còn em
Biển đỏ sầu ! Không xanh màu thuở trước
Chiều trên biển…ngày nao ta chung bước
Chuyện vui buồn…em thỏ thẻ anh nghe…
Mai anh về…biển vắng bóng thuyền ghe
Bởi biển chết…nên cá giờ cũng chết
Bởi biển chết…nên trai làng đi hết
Gái làng mình…từ đó cũng xa quê…
Xóm chài nghèo…giờ càng lắm lê thê !
Đời cơ cực…muối cũng cùng biển chết
Hồn tan vỡ…xoa xát thêm muối biển
Để tim em…ngất lịm giữa mù khơi…
Mai lối về…nghe sao quá chơi vơi !
Anh giờ đã…xa xứ người nô lệ
Ôi quê hương ! Những tháng ngày dâu bể !
Tự do ơi ! Suốt bảy chục năm trường…!
Quê mình nghèo…ươm thêm nỗi sầu vương
Ai đã gieo…bao đau thương tang tóc ?
Chiều lên biển…phủ màu hoang chết chóc !
Ai rước về… loài quỷ Formosa ?
Rồi mai đây…anh từ nơi xứ lạ
Về thăm quê…thăm biển…xóm nghèo xưa
Em có còn…trên lối cũ năm xưa ?
Hay em đã…tha hương…đời nô lệ ?
VĐKH
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet