Dư Vị
Có phải sương rơi có mặn mà.
Mà sao lành lạnh thấm vào da.
Nhạt nhòa dư vị người bôi xóa.
Dư âm hờ hững thoáng phôi pha.
Có phải tình ta hết mặn mà.
Em về đường cũ có còn xa.
Bụi mờ nhân ảnh còn đâu thấy.
Mấy gã tình nhân bóng nhạt nhòa.
Yêu chi để kết lòng chưng hững.
Hết rồi gian dối cuộc tình xa.
Đêm qua mơ ngủ trong hờn dỗi.
Lỗi hẹn, thiên đường chỉ thoáng qua.. ..
Ngọc Quang Hà
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet