CON HƯƠU TRONG CHUỒNG BÒ
Có một con Hươu đang dạo chơi trong rừng, không cẩn thận lạc vào một thôn làng đông người sinh sống. Một con chó săn phát hiện ra, liền sủa dữ dội “Gâu, gâu gâu!” và xông về phía Hươu. Hươu sợ hãi quay đầu bỏ chạy. Trong lúc cuống quýt, nó chạy vào sân nhà một người nông dân. Không còn chỗ nào có thể nương náu được, Hươu đành phải cầu xin đàn bò trong chuồng:
– Các bạn ơi, xin hãy cứu tôi! Xin cho tôi được trốn vào giữa các anh.
Một con bò tốt bụng bảo:
– Ôi, anh bạn thật không may! Sao anh lại chạy vào đây chốn? Trốn ở đây thì khác gì tự chui đầu vào rọ?
Hươu đáp:
– Chỉ cần các anh cho tôi trốn ở đây, tôi sẽ có cơ may chạy thoát.
Lát sau, tiếng sủa của chó săn xa dần, nhưng Hươu lại chưa chịu bỏ đi.
Buổi chiều muộn, người chăn gia súc đi cho gia súc ăn, nhưng không phát hiện ra Hươu. Khi quản gia và người hầu đi qua chuồng bò cũng không để ý thấy có con Hươu trong đó. Hươu mừng rỡ nghĩ mình cuối cùng cũng được an toàn, liền quay sang đàn bò tỏ lòng cảm ơn. Một con bò nhắc nhở nó:
– Anh còn không đi mau. Dù bọn tôi có muốn che chở cho anh thì cũng có lúc không làm gì được. Vẫn còn một người nữa sẽ đi qua chuồng bò. Ông ta là một người rất cẩn thận. Nếu ông ta không phát hiện ra anh thì anh mới thực sự được an toàn.
Đúng lúc người đó bước vào chuồng bò. Ông ta vừa phàn nàn rằng thức ăn cho bò không được tốt, vừa đi vào vựa cỏ, lớn tiếng nói:
– Làm ăn kiểu gì mà chỉ có mỗi một nhúm cỏ thế này. Cỏ rải trong chuồng cũng mỏng. Đến cả mấy cái mạng nhện cũng không quét sạch.
Người chủ đi qua đi lại trong chuồng bò kiểm tra từng thứ một. Bỗng ông ta phát hiện ra có hai chiếc sừng Hươu lộ ra trên cỏ, liền gọi người đến bắt và làm thịt Hươu.
Lời bàn:
Chớ nên tham một phút thoải mái mà quên đi nguy hiểm liền kề.
– Các bạn ơi, xin hãy cứu tôi! Xin cho tôi được trốn vào giữa các anh.
Một con bò tốt bụng bảo:
– Ôi, anh bạn thật không may! Sao anh lại chạy vào đây chốn? Trốn ở đây thì khác gì tự chui đầu vào rọ?
Hươu đáp:
– Chỉ cần các anh cho tôi trốn ở đây, tôi sẽ có cơ may chạy thoát.
Lát sau, tiếng sủa của chó săn xa dần, nhưng Hươu lại chưa chịu bỏ đi.
Buổi chiều muộn, người chăn gia súc đi cho gia súc ăn, nhưng không phát hiện ra Hươu. Khi quản gia và người hầu đi qua chuồng bò cũng không để ý thấy có con Hươu trong đó. Hươu mừng rỡ nghĩ mình cuối cùng cũng được an toàn, liền quay sang đàn bò tỏ lòng cảm ơn. Một con bò nhắc nhở nó:
– Anh còn không đi mau. Dù bọn tôi có muốn che chở cho anh thì cũng có lúc không làm gì được. Vẫn còn một người nữa sẽ đi qua chuồng bò. Ông ta là một người rất cẩn thận. Nếu ông ta không phát hiện ra anh thì anh mới thực sự được an toàn.
Đúng lúc người đó bước vào chuồng bò. Ông ta vừa phàn nàn rằng thức ăn cho bò không được tốt, vừa đi vào vựa cỏ, lớn tiếng nói:
– Làm ăn kiểu gì mà chỉ có mỗi một nhúm cỏ thế này. Cỏ rải trong chuồng cũng mỏng. Đến cả mấy cái mạng nhện cũng không quét sạch.
Người chủ đi qua đi lại trong chuồng bò kiểm tra từng thứ một. Bỗng ông ta phát hiện ra có hai chiếc sừng Hươu lộ ra trên cỏ, liền gọi người đến bắt và làm thịt Hươu.
Lời bàn:
Chớ nên tham một phút thoải mái mà quên đi nguy hiểm liền kề.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet