Có những ngày thành phố bỗng nhớ anh
Bỗng một ngày, thành phố thấy nhớ anh
Góc quán quen, ly cà phê không đường rệu rã
Bỗng một ngày thành phố nghe buồn bã
Cơn mưa chiều tầm tã, ướt trang thơ
Có một ngày thành phố thấy bơ vơ
Lòng ngẫn ngơ, chao mình trong nỗi nhớ
Bao ngày qua, thiếu anh như dang dở
Những công trình, bỏ lỡ giữa nhớ quên
Bỗng một ngày, thành phố thấy nhớ anh
Con hẻm nhỏ, góc quen buồn im lặng
Bỗng thấy nhớ anh, khi đường chiều không nắng
Tiếng thở dài nghe nặng cả bước chân
Có những ngày muốn được ở bên anh
Đưa tay nắm lấy và ân cần chăm sóc
Muốn ở bên anh, dịu dàng bảo bọc
Bên tóc hương thơm, trêu chọc anh vui
Có những ngày thành phố thấy ngậm ngùi
Khi vắng anh, chiều buồn nghe đến lạ
Chiếc lá cô đơn, chao mình rồi nghiêng ngã
Cơn gió rì rào, liệu có phải tiếng anh?
ST
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet