Cô hàng xóm cali
Cô hàng xóm cali
Tác giả : Tùng Nguyễn
Đã mấy năm qua , người cũng lạ
CÔ bé ngày xưa , thoáng bước qua
Em lớn lên sao , lại xa lạ
Như những hoa đời , quá thướt tha
Bao năm xa cách , ngày tháng hạ
Bên HÀNG quán vắng , chẳng ai qua
Ly cà phê đắng , vương khói đọng
Vọng tiếng em cười , hay tiếng ca
Xuân nay anh thấy , sao khác lạ
Ong về bướm cũng , rộn hơn hoa
Bên trong XÓM vắng , nhà ai mở
Đón gió xuân về , rước xuân qua
Bình minh mai thắm , mai lại nở
Quán vắng trăng dời , chẳng thiết tha
NHÌN Em cà phê , sầu thêm đắng
Khói thuốc dâng tràn , ngập hơi sương
Em có vấn vương , lời anh ngỏ
Em nói còn nhỏ , chẳng giám thương
Em nhún vai cao , tròn mắt ngó
Hỡi NGƯỜI em nhỏ , tình anh cho
Em vẫn là em , cô bé nhỏ
Chẳng giám nhận lời , em phải lo
Hãy coi em như , em gái nhỏ
Như những hoa đời , BẰNG em thôi
Đã thấy trong em , ngày thơ ấy
MỘT đóa hoa khôi , bước vào đời
Anh vẫn là anh , người bên ấy
Sao nay đã dời , đời phải thay
Nay em đi qua , về lối nhỏ
CON bé hôm nao , nay thế nào?
Hương thơm một cõi , hoa một góc
Ngất ngây bao người , lặng tiếng ai
Xôn xao bao tiếng , người khôn tả
Đưa MẮT quay nhìn , tìm bóng ai
Bao năm xa cách , người ở lại
Quán nước có còn , vương khói bay
Bên trong quán vắng , người không thấy
Vật đổi sao dời , em có hay
VỚI em , anh vẫn là tất cả
Và đã vô tình , rời tầm tay
Khi xưa nhất đắc , giờ cũng đã
Nhắc chuyện của lòng , khắc ngàn sau
Lời thương em ghi , ngày anh ngỏ
Rõ TẤM chân tình , chằng đắn đo
Làm sao cho quên , LÒNG em rõ
Tìm dáng hôm nào , lời anh trao
Ngày đã lên cao , anh thế nào?
Vẫn cà phê đắng , khói có vương
Lời thương em giữ , mấy năm trường
Anh người NHIỆT huyết , tình đơn phương
Giờ anh nơi đâu , anh có rõ
Có người em nhỏ , tình em cho
Ôi đã xa xôi , đã hết rồi
Hết đời chung mộng , thành lứa đôi
Em nghe trong tim , mình thổn thức
Như bức tranh TÌNH , mình chung đôi
Sao mong manh quá , đời không ngã
Đường nào dẫn đến , chuyện đôi ta
Giờ anh đã xa , càng xa mãi
NHƯNG tình em giờ , chỉ anh thôi
Vườn hồng em quây , giờ không ngã
TRÁI sầu chết lịm , giữa đôi môi
Ung dung em vẫn , lòng rộn rã
Không tham với đời , lẫn xa hoa
Ngày tháng trôi qua , đời thong thả
Hai người đôi ngã , bỗng hiện ra
TIM ta xao xuyến , lòng khôn tả
Bóng dáng yêu kiều , người em yêu
Chết chưa tôi đứng , giữa bóng chiều
Tóc giờ đã bạc , màu hoa tiêu
Tình xưa son SẮT , nay còn đó
Em có vô tình , tôi vẫn yêu
Nhìn tôi em chẳng , nói một lời
Ôm chầm khóc lẫy , giận nơi tôi
Tại tôi em mất , thời son trẻ
Giờ ĐÁ hóa vàng , em chẳng ngơi
Lòng quá chơi vơi , lời chưa ổn
Cả đời em chẳng , nói yêu tôi
Ngay giữa phố đông , người qua lại
KHÔNG lẽ mắt mờ , lại lãng tai
Ai đã cho tôi , đời đôi ngã
CHỨA chan ân tình , mộng chung đôi
Tình đã xa xôi , nay trở lại
Hay mình vẫn mộng , tình đơn côi
Em đã không xa , tình chẳng lạ
Tay bắt mặt mừng , lệ rưng rưng
Em quyết không tha , tình chẳng trả
CHẤP vái giữa trời , đời nở hoa
Tình sống trong ta , chuyện chẳng già
Sóng tình vẫn vỗ , chuỗi ngày qua
Giữa phố bôn ba , MỌI người lạ
Em có bằng lòng , sánh bước không?
Đông phong đã đến , TÌNH lại đọng
Rộng cửa tâm hồn , lòng đợi mong
Môi hôn vẫn thắm , tình vẫn ngọt
Giọt lửa mưa tình , dội đôi ta
Ta đã đi qua , ngày thơ dại
Còn lại chữ tình , vẫn chưa phai
Hôm nay ngày mai , và mãi mãi
YÊU người yêu mình , mộng thiên thai…
Tặng Trinh Cali (Cohangxom Cali)
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet