Chợt giấc
Ướp mộng vào thơ, níu sợi tình.
Trôi vào kỷ niệm trót phiêu linh.
Sao nghe tiếng nấc trong sâu thẳm…
Là tiếng từ ai hay..tiếng mình?
Giữa đêm tĩnh lặng, tiếng thơ buồn.
Lời thơ ai oán nghẹn ngào tuôn.
Ướt nhầu, phai nhạt màu môi đỏ.
Se thắt, rưng rưng giữa loạn cuồng..
Hình như,,, có tiếng bước ai về…;
Se sẽ,,, nhẹ nhàng,,,lẫn tái tê…
U uất, giận hờn, tim rỉ máu..
Chập chờn,,, hư ảo,,,, thuở đam mê…
Hình như,,, đêm cũng đã sang canh..
Xào xạc,,, Thu rơi,,, lá rời cành..
Khe khẽ nàng thơ vừa trở giấc…
Miệng cười sao mắt lại long lanh….!
Thơ : +Nguyễn ngọc Hồng Phước.
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet