Biển hoàng hôn và nắng
Hẳn là yêu nên Hắn còn ở đó
Đợi chờ Em trong vô vọng tháng ngày
Vì lời hứa thuở xưa còn bỏ ngỏ
Biển đây rồi chỉ thiếu một đôi tay
Mười năm chẵn sống cuộc đời thui thủi
Trước hoàng hôn Hắn khóc đã bao lần
Em để lại vết thương tình quá nặng
Đâu dễ lành lở loét cả châu thân
Như trêu trọc nên hoàng hôn buốt giá
Để nỗi đau hằn lên giữa tim mình
Thương ngọn sóng lướt qua đời vội vã
Em đi rồi nhưng Hắn có nào tin
Và từ đó mỗi chiều ra với biển
Thầm ước ao mong mỏi bóng Em về
Mà Em đã xa trần gian vĩnh viễn
Nhưng Hắn hoài sống trong những cơn mê.
Thái Thanh Phong
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet