Biển hạ
Từ độ nào anh chở nắng xuân đi
Để biển khơi cứ chòng chành trong Hạ
Ánh tàn dương khép sự đời hối hả
Sóng cuộn bờ khắc khoải mối tình si
Em tìm gì giữa nắng gió lênh đênh
Thủy triều dâng chẳng đem anh về nữa
Thuyền ra khơi, cánh buồm căng đón gió
Có khi nào , anh luyến nhớ em không ?
Thả nỗi buồn xuống lòng biển mênh mông
Mặc cơn sóng vẫn cợt đùa tuổi trẻ
Một thủa yêu, đánh rơi từng giọt lệ
Cũng mặn mòi nỗi quạnh quẻ không anh
Trả anh về với cuồng vọng biển xanh
Nơi có những khát khao anh ấp ủ
Như loài chim hẹn ngày đông di trú
Để nỗi buồn với biển của riêng em !!!
? Ngok ?
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet