Bến đợi
Nơi bến cũ em chờ anh tới
Mà sao anh chẳng đợi em sang
Để thu nay rơi mãi lá vàng
Bao nỗi nhớ ngập tràn lối mộng.
Dòng sông rộng mênh mang con sóng
Bên cây cầu em ngóng chờ anh
Phía ngoài xa thuyền nhỏ chòng chành
Từng sợi nắng long lanh ánh bạc.
Chắc có lẽ tình anh đã nhạt
Nên không còn dào dạt niềm yêu
Dưới chân cầu sóng vỗ cô liêu
Em thả xuống sông chiều nỗi nhớ.
Anh đâu biết lòng em trăn trở
Một khi tình dang dở sẽ đau
Thật khó tan những mối u sầu
Vì không được bên nhau trọn kiếp.
Em đã hứa lòng mình sống tiếp
Viết cho đời những điệp khúc vui
Nỗi buồn đau ngày tháng đẩy lùi
Gieo hạt giống ngọt bùi thơm mãi.
Thục Nương
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet