Bến đò xưa
Chuyến đò ngày ấy còn đâu
Chỉ còn bến cũ mây sầu sông ngâu
Mù u trái chín đỏ nâu
Gốc già cằn cỏi da sầu đợi đông
Mù u hoa trắng như bông
Trắnng mai bảy cánh nhụy vàng rơi sông
Chiều về tan học ngắm dòng
Tháng một nước lớn sóng giông ngập tràn
Xắn quần em lội ngược dòng
Mây chiều nhợt nhạt lối mòn mênh mông
Có anh lẻo đẻo chân không
Vai mang cặp táp, dép mang hộ dùm
Đuối chân nước cuốn té đùng
Một mình anh đỡ ngập bùn đôi ta
Áo quần đầu rối đất hoa
Lôi ngôi hai đứa chiều xưa tháng ngày
Ngày xưa anh hái lục bình
Đóa hoa màu tím chung tình gửi trao
Sang đò hai đứa nhìn nhau
Thầm nguyền hứa hẹn ngày sau vẹn thề
Sông dài cá lội biệt tăm
Phải duyên chồng vợ ngàn năm vẫn chờ
Hôm nay bến hẹn tình cờ
Mình em rơi lệ… dệt thơ gửi người ..!
@Thanh Thúy
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet