Bến bờ
Dòng thời gian lững lờ trôi chầm chậm
Sao duyên em lận đận giữa dòng đời
Như con thuyền trôi dạt giữa biển khơi
Cứ lênh đênh chẳng đến nơi bờ bến
Yêu một người mà sao tình chẳng đến
Trái tim em đau điếng rỉ máu đào
Người mình yêu hờ hững đến thế sao
Để cho nhau mối duyên đầu cay đắng
Người ra đi bỏ em chiều hoang vắng
Không nụ cười cũng chẳng nói lời yêu
Em ngóng chờ bao điều còn ấp ủ
Trong giấc ngủ thổn thức chẳng trọn canh
Người ra đi nỡ đành sao không hứa
Bỏ lại em lệ ứa chảy trong đêm
Vì ngang trái hay bên ai hạnh phúc
Người ra đi đau nhức trái tim em
Nói đi anh đến bao giờ trở lại
Ngồi một mình chờ mãi vậy sao người
Để thuyền em chênh vênh giữa biển khơi
Mãi yêu người mong về nơi bờ bến
Ngọc Thiên!
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet